Hành trình đạp xe Côn sơn kiếp bạc Hải dương
Không có kế hoạch từ trước , bọn mình lựa chọn đạp xe trong ngày với quãng đường ban đầu dự kiến là 35km 1 chiều đi, tổng cả 2 chiều chỉ là 70km thôi, nhưng không ngờ hành trình lần này mình đi hết 97km, 1 số người bạn thì hoàn hành trên 100km.
Mình luôn ấn tượng với Chí Linh-Hải Dương. Nơi địa danh nhân kiệt từ xa xưa với những câu chuyện về Nguyễn Trãi, hay Lê Lợi, hay khởi nghĩa Nam Sơn, hay chuyện trạng quỳnh chơi đểu sứ tàu ở dọc sông lục đầu này ( trước đây chưa có cầu , các cụ xưa chỉ đi thuyền hoặc bè ở dòng sông đó thôi ).
Hành trình bắt đầu từ 4h30 phút sáng ở BN, mình chuẩn bị đồ đạc và đến đầu KCN Quế Võ Bắc NInh để đợi nhóm bạn mình .
Mới nhìn thấy từ xa mọi người đã chào nhau ý ới rồi. Đã có ai từng đi chơi kiểu này chắc sẽ thấy cảnh này ko hề xa lạ nhỉ, Đường phố vắng hoe, chỉ có 1 ít xe chạy sớm đi lại trên đường, bầu trời quang đãng, không khí mát vẻ, và 2 bên đường đôi khi có những hàng quán phở mở cửa từ sớm với 1 ít khói bay ra ngoài, hay 1 vài cửa hàng sửa xe máy dậy sớm lạch cạch kéo cửa sắt của những ngôi nhà ở đô thị kêu ” két két”… có ai hình dung được ra không nhỉ ?
Chúng mình vẫn cứ len lỏi như thế trên quốc lộ để đến với Phả Lại, Chí Linh, bởi vì đây là con đường duy nhất có thể đi và gần nhất, đi được đường bộ ( nếu muốn đi xa hơn và vắng hơn thì lựa chọn đường từ Bắc Giang sang , nhưng mà sẽ phải qua đò ).
Đi xuyên qua KCN với những làn khói và lớp sương lờ mờ của sáng sớm rải rác ở 1 vài cánh đồng đã đi qua vẫn mang đậm chất vẻ đẹp của 1 phần nông thông vùng đồng bằng bắc bộ, ( hãy nhìn bức ảnh từ phía sau mọi người và thấy cột khói không ? ). Được khoảng 25km khi mới vừa qua cầu Phả lại, mọi người được dừng lại nghỉ ngơi và ăn sáng dọc đường đi. Mình vẫn luôn quan niệm những vùng nông thôn đi qua luôn có rau sạch để ăn, nó biểu hiện bằng những cọng rau sống thân cây rất to, và tươi mới, không gian sạch sẽ và hơi vắng có sự mát mẻ dìu dịu của nền gạch đỏ hơi ẩm với những bức tường 1 chút gì đó loang lổ của thời gian…
Hình ảnh anh Việt ăn rất chi là ngon, có lẽ vì anh đói quá
Vẫn những món ăn đời thường ấy, nhưng mà hôm nay khác, có lẽ vì rẻ hơn 1 chút so với thành phố nên bát phở có phần ít thịt hơn, Thịt gà quê ăn cảm giác dai và giòn của da gà mọi người ạ. Vẫn là trứng vịt lộn và 1 bát rau sống có ngọn rau muống được chẻ ngâm nước uốn cong ( chắc phải gàn 10 năm rồi mình mới được nhìn lại cách làm này.
Sau khi ăn xong , có vẻ mọi người sung sức hơn, Mình cùng mấy ae Touring không thể đi nhanh được, 1 phần vì tải nặng đồ, 1 phần vì có vẻ vẫn chưa được no lắm, bọn mình đã bị bỏ lại phía sau ( có lẽ chuyến đi nào cũng vậy , tốc độ sẽ không bao giờ đều nhau giữa mọi người với nhau ).
Bọn mình đã phải tách đoàn rồi, Chúng mình dừng lại ở km số 0 ở Thị trấn Sao đỏ , như 1 bước đánh dấu kỷ niệm đã đặt chân đến đây bằng xe đạp. Chúng mình loanh quanh ở đây chụp ảnh vả nói chuyện chém gió tính toán xem trải nghiệm tiếp theo là gì.
Hình ảnh 1 bác trai 70 tuổi thích xe của mình quá, cứ ngắm nghĩa và mong muốn được đi thử
Một bức ảnh chân dung của mình với Siêu Xe
Thời gian mình dành cho những lúc chém gió như này ở không gian này 1 phần để thử giãn và 1 phần để nghỉ ngơi, Tuy nhiên điều quan trọng nhất là được nói chuyện với người dân bản địa nơi này, thu thập thêm những thông tin về nơi đây để chuẩn bị đến và thăm thú nó.
Sau khi rời khỏi cột mốc số 0km bọn mình đến với chợ Sao Đỏ, mình được biết ở đây hải sản bán rất rẻ và tươi ngon, đơn giản vì nó rất gần với Quảng NInh, mà thị trấn sầm uất này lượng dân cư tập trung khá đông đảo nhất là sinh viên của trường ĐHSĐ ở đây.
Chúng mình đã mua 1 ít hàu tươi đã được bóc vỏ và Ngao cùng Sò Huyết ( mình nghĩ những món ăn này sẽ bổ sung đạm cho chúng mình khi dừng lại ăn trưa ở phía Côn Sơn ).